Quán trọ trần gian cho ta nhiều mơ mộng, nhưng mấy ai ngộ được rằng đời người cũng như số phận của loài hoa Bồ Công Anh này vậy. Sống làm sao cho đúng giá trị một kiếp người.
Nghiền ngẫm lời bài hát nhé:
– Đời tựa chiêm bao đêm thâu đêm nhiều trăn trở, hãy sống thương người như là thể thương thân, thì ai ơi sống ở trên đời hãy nhớ rằng một lời ta là cát bụi mà thôi.
– Quán trọ trần gian cho ta nhiều mơ mộng, cuộc sống tranh dành chỉ vì hai chữ lợi danh, người thì lao đao còn người kia trong sang giàu, kiếp sống vô thường quá nhiều khổ đau.
– Đời tựa mây bay đâu ai hay làm kiếp người, nơi chốn du hành là địa ngục trần gian, mà sao ta cứ hơn thua tranh giành, cứ loanh quanh chữ tiền như con thuyền lạc giữa biển khơi.
– Ai ơi sống ở trên đời đừng nên chua chát với người với ta, sống xa hoa sống trong ngọc ngà hãy nhớ rằng nhân quả không phải ở đâu xa. Sống không khinh không ghét không hận thù thì buồn vui sướng khổ như mây chiều vào thu.